Đọc Truyện Hay - Osin Của Anh Đại Full Hay
ng lại để ko phải hét toáng lên.Nó sững người được vài phút,thì hồn đã trởlại bình thường.Nó bắt đầu suy luận câu chuyện tối đêm qua.
_ Híc híc,hôm biết tối hômqua hắn và mình............- nó nhìn qua hắn thì vẫn thấy hắn đang ngủ.Ko chútcực quậy,nó nhìn sát mặt hắn,bỗng nó phát hiện ra một việc vô cùng vô cùng bímật.Đó là giờ nó mới biết hắn thực sự rất đẹp trai,nhưng đẹp trai theo kiểulạnh lùng và vô số tội ác.Nó ko hiểu tại sao người như hắn lại sở hữu một khuônmặt đẹp lạ như thế.Nó thấy phí cho những người con trai khác
_ Mặc dù hắn đẹpnhững cũng ko bằng anh Đăng của mình hihi - nó xấu hổ,đứng dậy.Lẻn bước quangười hắn,nhưng lại bị hắn chụp lấy cái chân.Hắn đang mớ
_ Ôi đùi gà ở đâungon vậy - hắn cắn chân nó cái phập,6 vết răng dính nguyên vào cái chân ngườimẫu của nó
_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAa - nó hét lớn,tiếng động làm rung chuyểnnguyên cả không gian lẫn thời gian và vạn vất trên trái đất.Ngay cả những ngôinhà gần đó cũng phải thức giấc
_ Cô làm gì vậy hả? -hắn đổ quạu,giờ thì hắn tỉnh rồi.Ko mơ màng,mắt tròn veo,mặt thì hầm hầm vì vôsố lần nó dám phá giấc ngủ của hắn
_ Làm gì cái con khỉ.Huhu đau quá - nó vừa khóc vừa xuýtxoa cái chân ngọc ngà của nó.Với những vết răng thật kinh khủng và tệ hại.Nónhìn hắn bằng đôi mắt câm thù và hoang dã,còn hắn thì thản nhiên.Chẳng hiểu môtê gì hết,cứ ung dung ngồi ngắm nó vậy thôi.
_ Ngươi thật xấu xa huhu - nó khóc
_ Ko.Ta ko xấu,ta đẹp mà - hắn chạy vào tolet để xem xétlại nhan sắc trời ban cho mình.Nó thì tức điên lên,mặt chuyển thành màu tím bầmchứ ko phải màu xanh nữa rồi.
_ Đồ xấu xa - nó vẫn cứrống cái liên khúc nhõng nhẻo tỏa vào mặt hắn.Hắn thì cứ bình tĩnh ngồi cười
_ Mà khoan đã,tại sao tôi lại ngủ chung với anh vậy hả? -ánh mắt đằng đằng sát khí lại tỏa ra tiếp tục
_ Ê ê để tôi giải thích - hắn cố kìm chế,vì cái mặt nó giờnhìn nó ngốc mà muốn cười lắm.Nhưng hắn cố nhịn,ra vẻ nghiêm túc và am hiểu sựđời
_ Nói nhanh đi - nó hét
_ Im lặng để nói cho nghe - nó ráng nhịn hắn,ko thì nó bumcho hắn một trận rồi.Nó gật đầu,ngồi ôm gối ngoan ngoãn nhìn hắn chăm chú
_ Tối qua tôi chở cô về,tôi đặt cô trên giường đàng hoàngrồi.Nhưng chắc đêm qua cô mớ nên rớt xuống chỗ của tôi.Tôi chưa có làm gì cô cả- hắn biện minh nhưng hình nó chả tin tẹo nào cả.Lời nói của hắn có phần nàođáng nghi lắm,vì nhìn mặt hắn gian xảo lắm
_ Chưa làm gì á? - nó nhìn hắn bằng 2 con mắt nghi ngờ
_ Ừ thề mà
_ VẬY LÀ ĐỊNH LÀM CHỨ GÌ,ĐÚNG KHÔNG HẢ TÊN DÔM XỀ KIA - nóđứng bật dậy,hét toáng lên
_ Câm mồm coi - hắn ngoáy ngoáy hai cái tai vừa mới bịngười đẹp tra tấn xong
_ Này
_ Cái gì? - máu sung của nó vẫn chưa được hạ hỏa nên giọngvẫn còn dõng dạc lắm
_ Cô dạy mà không chịu súc miệng hả? - hắn cười
_ Ờ quên - nó tức tốc bay vào trong tolet,cọ cọ chà chà mộtchập rồi lại én luôn qua phòng của nó thay đồ
_ Hừm,nhìn con nhỏ này ngây thơ quá - hắn suy nghĩ
_ Nếu tên Đăng ấy đúng là cậu bé năm xưathì................... - mặt hắn chợt tái méc,ko còn giọt máu nữa.Hắn đang losợ điều gì đấy sẽ xảy ra với nó.Tính nó hay cởi mở,hòa đồng và dễ tin người nênhắn càng lo lắng cho nó hơn.Hắn vò đầu,bức tóc.Có lẽ đang tìm cách để nó khônggặp phải nguy hiểm và cũng đang điều tra thân thế của tên ấy.
_ Ê đi học cho rồi - nó đứng ở ngoài cửa từ lúc nào chẳnghay
_ À ừ - hắn cười.Cả hai cùng đi xuống,2 đứa thường ngày thìđấu mồm nhau kinh khủng lắm.Nhưng không hiểu sáng nay uống nhầm thuốc gì mà từsuốt dọc đường đi.Không ai chịu mở miệng ra hết.Nó thì cứ đưa mắt ra ngoài nhìncảnh vật lúc ban mai.Còn hắn thì lo sợ,chảy cả mồ hôi hột.Còn thằng Duy thì bótay,không hiểu gì hết.
_ Anh L bệnh hả?
_ Ko
_ Anh hơi đói thôi - hắn cười.Hắn cố ý làm thế cũng chỉ đểđánh tan sự nghi ngờ của Duy.Hắn không muốn ai lo lắng cho hắn cả,càng khôngmuốn ai nhúng tay vào chuyện của hắn.Hắn là thế.Luôn ra vẻ mạnh mẽ để không bịai xem thường nhưng thật ra.Có những lúc hắn yếu đuối và rụt rè hơn ai hết.
_ Kít..............- tiếng xe dừng lại giữa những dòngngười qua lại,đang chạy tấp nập ùa vào trường học
_ Xuống thôi - hắn bỏ mặt nó để đi trước.Nhưng chợt khựnglại vì chỗ cánh cửa ấy,Đăng đang đứng.
_ Á Đăng - nó nhìn thấy Đăng thì lại tíu tít chạy tới,bỏmặc hắn.
_ Chào cậu - Đăng cười nói với nó mà ánh mắt khinh thườngluôn chỉa vào mặt hắn.Hắn tức lắm,và có cảm giác không tốt về tên Đăng ấy
_ Hừm,tên này chắc không phải dân thường rồi.Phải phòng bịthôi,nhưng còn con nhóc ngu si ấy - hắn nhìn nó lại thở dài.Vì trong đầu nó chỉbiết ai tốt với nó là nó coi người ấy là bạn thân thôi.Ko tìm hiểu gì cả.Làmbạn với nó rất dễ,chỉ cần biết sở thích của nó là được.Đặc biệt nó rất thích ainói ngọt,nó chết mê chết mệt vì những lời nói ong bướm ấy.
_ Duy
_ Dạ?
_ Em điều tra tên Đăng ấy cho nhanh,âm thầm thôi nhé
_ Vâng em hiểu rồi
_ Cậu ăn sáng chung với tớluôn nhé
_ Ờ - nó và Đăng đixuống căntin,lướt qua hàng ngàn viên đạn được phát ra từ những bạn nữ quanhđấy.Nhưng nó không sợ,vì bên nó còn có Đăng nữa mà.Đăng thì cười thích thú,vàdường như hắn đang tính toán điều gì đấy.
_ Cậu ngồi đi - Đăngkéo ghế ra cho nó
_ Ờ - cả hai cùngngồi nhìn vào cái menu thức ăn
_ Cậu thích ăn móntrứng chiên phải không?
_ Sao cậu biết?
_ Thích một người nàođấy thì tự khắc sẽ biết thôi - câu nói đấy có vẻ như là cố ý.Tim nó lại giaođộng,đập hổn hển trong lòng ngực
_ Chị cho em 2 phầnnhé
_ Vâng - chị phục vụđỏ hết cả mặt,lui vào trong mà tầm nhìn vẫn đang phản chíu về Đăng.Mắt ko rờimột giây.Hắn ngồi gần phía cửa sổ,đủ để cả hai đứa không thấy.Nhưng hắnbiết,tên Đăng ấy đã trông thấy hắn nên mới cố tình nói chuyện thân mặt với nó.Hắn mặc dù tức nhưđiên nhưng vẫn cố nén lại vì hắn muốn xem màn trình diễn của Đăng,nhằm mục đíchgì.Và hắn cũng đang tìm cách dò la tin tức,xem Đăng có phải là
cậu bé đókhông.Dường như cả hai đều không ưa thích gì nhau,chưa tiếp xúc nhưng đã xemnhau là kẻ thù không đội trời chung.Như vậy cũng có nghĩa là cả hai rất ít phầntrăm có thể hòa hợp được với nhau.
_ Ngồi mình hả? - thằngV đập cái bốp ngay cái vai của hắn
_ Suỵt - hắn kéo tay 2 thằng ngồi xuống ghế bên cạnh
_ Chi vậy?
_ Nhìn đi,tao nghi thằng Đăng đó - hắn chỉ về phía 2 đứakia
_ Là cậu bé đó - hắn nói tiếp
_ Cậu bé đó? - hắn vẫnim lặng,mặc cho sự ngạc nhiên của Duy
_ Nhưng mà cậu bé đó đã............
_ Anh biết,nhưng nếu anh nghi là đúng thì sự an toàn của nóphần trăm ít lắm - hắn từng bước một đi vào trường,vừa đi vừa suy nghĩ.Ngay đếncon nhỏ My đã đứng bên cạnh từ lúc nào cũng chẳng hay biết gì.Thấy hắn khôngthèm ngó ngàng gì đến mình,con nhỏ lại phát sinh bệnh để hắn chú ý.
_ Anh Long suy tư gì mà thẩn thờ thế? - nhỏ định hôn L mộtphát khi cậu không chú ý,nhưng Duy đã kịp đẩy L qua một bên.L giật mình,chẳngbiết gì hết.
_ Ngươi làm gì vậy hả? - con nhỏ giận bốc cả khói ngay đầuvùn vụt
_ Hừm,đánh răng chưa mà hôn vậy hả?
_ Hừ,dám hôn lén anh à - hắn cười nham hiểm
_ Thì.....thì sao hả? - nhỏ đỏ mặt,vì cứ nghĩ hắn sẽ làmđiều ấy với nhỏ thật.Nhỏ đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng nhưng hắn chợtnói.........
_ Về nhà tự coi lại nhan sắc đi rồi hãy tới hừm - hắn lườmnhỏ một cái thật sắc xảo rồi lũi vào lớp nhanh chóng
_ Ha ha - thằng D vừa đi vừa cười hả hê,vẻ sung sướng cựckì làm nhỏ giận run người
_ Sao vậy chị? - đàn em của nhỏ bây giờ mới tập hợp đầy đủ
_ Hừm,ko sao - nhỏ chối.Vì nếu nói ra thì còn đứa nào theonhỏ nữa đâu.Đó là vấn đề sĩ diện
_ Tụi bây thủ tiêu con Ngân cho tao - nhỏ có vẻ quyết tâmlắm,nhưng đàn em của nhỏ hơi sợ nên nhỏ đang bực lại càng bực thêm
_ Tụi bây có làm không hả? - nhỏ quát
_ Có chứ ạ
_ Vậy được,nếu tụi bây sử lí xong vụ này thì tao sẽ giaohàng cho tụi bây đủ 5tr Ok?
_ Vâng ạ - nghe đến tiền thì con nào con nấy đều sáng mắtra,nên nhận lời cái rụp.Nhỏ thì cười mỉa mai vì những đứa chỉ biết mê tiền.Xungquanh nhỏ toàn những kẻ nịnh nọt,mặc dù nhỏ biết nhưng cũng chẳng lên tiếng vìchỉ có những kẻ đó mới giúp nhỏ được việc thôi.Nhỏ không thể nhúng tay vào việcgì cả,vì là danh hiệu hotgirl.Nhỏ chẳng muốn nhường lại cho ai hết.
_ Ngày gì mà chán nhưcon gián,nghèo như con mèo vậy chài - thằng Tuấn nằm lên bàn,nghêo ngao bài thơmới vừa sáng tác lúc nãy
_ Mày nín đi,ồn quá - thằng V hét thì đương nhiên thằngTuấn phải tắt đài rồi.
_ Chán cái quái gì,chút nữa có một vụ đó tụi bây - hắn từphía cửa đi tới
_ Mày gây sự hả? - thằng V hơi ngạc nhiên,vì từ đó đến giờhắn luôn sống biết điều
_ Không phải tao,là thằng này nè - hắn chỉ
_ Lại là mày hả Tuấn?
_ Ờ thì............
_ Dao du với con bồ của thằng kia có baby luôn rồi,nên giờnó qua tính sổ đó mà - hắn cười.Chẳng ai phải ngạc nhiên hết,vì ai cũng hiểu rõvề thằng Tuấn mặt sẹo này quá mà.Hắn chỉ thích quen những đóa hoa mà đã có chủthôi,còn ngoài ra thì miễn bàn.
_ Ồ có baby rồi hả?.Sinh chưa sinh chưa? - thằng T hớn hởhỏi
_ Sinh con ****** - hắn cốc ngay cái đầu thông minh củathằng Tuấn một phát,mới sáng mà đã để bị đánh thì quá xui luôn
_ Đánh người vô cớ vậy cha nội
_ Mày im đi - thằng V bây giờ mới lên tiếng lại
_ Mày xử lí mình được ko?
_ Mình em á?.Ko được đâu - thằng T cười đầy vẻ khiêukhích.Thằng bé thích lắm nhưng ra vẻ lo sợ ấy mà.Chứ trong trường lẫn ở ngoàiai không biết đến cái tên '' Tam Vô Song '' tụi nó
_ Mày dẹp đi
_ Nó tới kìa - hắn nhìn ra phía cánh cửa đang lấp loáng bởibóng một dáng thằng con trai cao ráo.Hùng hổ bước vào và nghênh ngao hét lớn
_ Tam Vô Song là cái *** nào? - thằng ấy nhìn xungquanh,chợt khựng lại tại bàn của 3 đứa đang ngồi đấy nhìn hắn bằng những conmắt khinh bỉ và coi thường
_ Tụi mày hả? - hắn chỉ vào cả ba.Chợt có một luồn gió bayngang qua cánh tay hắn,bẻ rập cái ngón tay hắn
_ Tao ko thích ai dùng ngón tay chỉ vào mặt tao đâu nhé -Không ai khác,đó là thằng Tuấn.Mọi người vẫn hay gọi nó là Gió.Ai cũng ngạcnhiên trước tốc độ của Tuấn,rõ ràng mới thấy T còn ngồi với 2 người kia vậy màchỉ vài giây T đã xông ngay ra tới chỗ thằng kia
_ Mày tên Hoàng chứ gì - thằng T nhếch mép
_ Rồi sao?.Mày nghe đến tên tao,sợ rồi hả? - hắn vênh mặt
_ Hê hê - thằng T cười một cách nham nhở phải biết.
_ Mày tự cao quá nhỉ -thằng T khẽ cười,xem ra thằng này ko biết trời cao đất dày rồi.Đụng độ luôn cảba đứa mà mặt vẫn tỉnh như thường,thằng H chẳng biết sợ sệt là gì.Thằng H chỉđược tài đấu mồm,còn ngoài ra chẳng được tích sự gì cả.
_ Mày - thằng T giờ đang tức hừng hực,sát khí đằng đằng bốclên,chỉ vào thằng H.Ánh mắt câm thù vì nãy giờ thằng H nhìn T bằng con mắt thôbỉ nên thằng T tức lắm.Ít ai dám coi thường Tam Vô Song một cách hèn hạ nhưthằng này nên giờ chắc thằng H chết một cách thảm hại rồi.Lại còn bể mặt trướcđàn em nữa mới đau chứ.Hắn chẳng biết chui vào cái hố nào để núp nữa.Hắn bịthằng T cho ăn đòn miễn phí,tơi bời hoa lá.Bầm tím cả mặt,tay chân cũng chẳngcòn nguyên vẹn gì.Cả bọn hàng ngàn còn người sững sốt,đứng lặng người,mắt trợnto nhìn thằng T đánh thằng kia.
_ Hốt hàng nó biến khỏi trước mắt tao - T nhìn bọn đànem.Ngay tức khắc bọn nó ba chân bốn cẳng đem xác thằng H ra vứt ở ngoàitrường.Bọn đàn em của thằng H thì không có đứa nào thương tích hết,nhưng cũngchạy mất dép từ lúc nào rồi.Bọn sợ chết mà to mồm.Nó cùi bắp,nghe thấy tiếngđánh bụp bụp nên chui dưới gầm bàn để trốn.Bây giờ mới ló đầu lên được,cũngphải thôi.Nó là con gái yếu ớt mà,nhưng đụng vào thì quả là một sai lầm lớn.Connhỏ D nhìn thấy tay thằng T bị thương vì đánh quá nhiều nên đột nhiên nhỏ bậtkhóc.
_ Có sao ko hả? - nhỏ chạy lại về phía T,lấy khăn tay củamình băng lại cho T.Thằng T và mấy đứa cũng ngạc nhiên trước hành động của cáicon nhỏ ba chợn này lắm.Mặc dù hám trai thật nhưng nhỏ cũng là một đứa con gáibiết quan tâm và lo lắng cho người khác
_ Thôi dẹp đi - thằng T có vẻ khó chịu khi có người đụngchạm vào người hắn.
_ Mày có sao ko? - thằng V hỏi nhưng vẻ mặt thì chẳng có gìlo cho thằng T hết.Chuyện này cũng bình thường như chuyện ở phường thôi,nên tụinó chẳng có gì phải cuống lên và khóc lóc như con nhỏ Dương kia.Thằng H và tênĐăng ấy thì đứng tựa vào tường chứng kiến từ đầu đến cuối câu chuyện.Miệng vẫnnở một nụ cười nhưng hoàn toàn đối lập nhau.H mang trên môi một nụ cười thánphục,còn Đ thì lại mang tren môi nụ cười xem thường và ko phục.
_ Hừm,sao mình lại thấytên Đăng có cái gì đó sao sao ấy nhỉ - hắn luôn quan sát mọi cử chỉ củaĐăng.Lúc thì L thấy mặt hắn đằng đằng sát khí nhìn Tuấn như muốn ăn tươi nuốtsống,mặc khác.Lại thấy hắn nhìn T bằng đôi mắt thương hại và đồng cảm,lại xoaychuyển về hướng khác.Hắn lại thấy Đ nhìn thằng T bằng đôi mắt đầy hận thù,sựphẩn nộ kèm theo sự khinh bỉ.Hắn thực sự chẳng hiểu tên Đăng này muốn gì ở 3đứa nó nữa.
_ Tên ấy - thằng V chỉ thằng L đang đứng cạnh nó,mắt vẫn kochớp lấy một lần.Luôn theo sát từng cử chỉ của thằng T
_ Sao tao thấy quen quá - thằng V bắt đầu suy nghĩ
_ Tao thấy nó giống thằng bé năm đó quá
_ Nhưng thằng đó chết rồi mà
_ Hừm,tao cũ chẳng biết - việc này khiến cả bọn nó đau đầuquá,cứ mơ mơ màng màng.Việc nào việc nấy đều cứ lẩn quẩn quay quanh trongđầu.Hình ảnh ngày trước lại ám ảnh tụi nó,khiến cho thằng nào thằng nấy ăn ngủchẳng yên giấc được.Con trai cũng khổ thật.
_ Sợ hả? - thằng Đ bây giờ mới ngó ngàng tới nó,còn nó thìtái méc cả mặt mày rồi
_ Tớ....tớ ko sao - nó gượng cười.Mặt còn đỏ ửng đấy,timthì đập nhanh.Ko phải là rung động mà là vì quá sợ,nó thấy T đánh thằng kia tơitả quá nên nó sợ hãi đó mà.
_ Bạn đổ mồ hôi rồi - thằng Đ đóng vai tình cảm với nó rấtchi là giống thật trước mắt tất cả mọi người.Nó thì đứng sựng để cho Đ mặc gìthì làm,mắt nó luôn nhìn Đ chăm chú.Dường như xung quanh,thời gian đang khựnglại ở phút giây này.
_ Xong rồi - Đ cười,nụcười hòa vào ánh nắng chói chang của ban mai.Rọi vào tâm hồn nó một hình bóngcủa một đứa con trai mà nó cho là hoàng tử của đời nó đã xuất hiện.Trải qua 5tiết học chán ngất,nhưng đối với nó thì thiệt là vui vì nó được ngắm Đ suốtbuổi học.Khiến hắn tức mà chả làm gì được,còn Đ thì cười trong bụng.Kế hoặc củaĐ sắp thực hiện được rồi.Phải làm cho tim hắn tan nát như lúc trước hắn đã từnglàm với Đ thì cậu chàng mới hả dạ được.Mang trong thân tâm một mối thù ngànkiếp,Đ vẫn ko thể thoát ra khỏi nó mà tha thứ cho hắn được.Đ phải trả thù,bắthắn phải trả giá cho những gì hắn đã làm với cậu trước kia.Đ câm giận hắn,cậuhận hắn đến thấu xương tuỷ.
_ Tớ tiễn cậu về nhé - Mới nghe thấy tiếng chuông,Đ đã lậptức bay qua chỗ bàn nó.Đó là một cách trong vô số kế hoặch của Đ.Nhưng ban đầulà phải tiếp cận nó trước đã,rồi từ từ mới chuyển hướng sang hắn.âm mưu sẽ đượclàm từ từ và gọn lẹ,ko sơ hở tí nào hết.
_ Này,cô phải đi về cùng tôi chứ - hắn kéo tay nó lại
_ Tớ đưa cô ấy về là được rồi - Đ cười,tay vẫn ko buôngra.Nắm chặt tay nó,còn nó thì vẫn cứ mơ mộng ngắm Đ.Tay Đ khiến nó thấy ấm áp.
_ Tôi đi cùn...
_ Híc híc,hôm biết tối hômqua hắn và mình............- nó nhìn qua hắn thì vẫn thấy hắn đang ngủ.Ko chútcực quậy,nó nhìn sát mặt hắn,bỗng nó phát hiện ra một việc vô cùng vô cùng bímật.Đó là giờ nó mới biết hắn thực sự rất đẹp trai,nhưng đẹp trai theo kiểulạnh lùng và vô số tội ác.Nó ko hiểu tại sao người như hắn lại sở hữu một khuônmặt đẹp lạ như thế.Nó thấy phí cho những người con trai khác
_ Mặc dù hắn đẹpnhững cũng ko bằng anh Đăng của mình hihi - nó xấu hổ,đứng dậy.Lẻn bước quangười hắn,nhưng lại bị hắn chụp lấy cái chân.Hắn đang mớ
_ Ôi đùi gà ở đâungon vậy - hắn cắn chân nó cái phập,6 vết răng dính nguyên vào cái chân ngườimẫu của nó
_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAa - nó hét lớn,tiếng động làm rung chuyểnnguyên cả không gian lẫn thời gian và vạn vất trên trái đất.Ngay cả những ngôinhà gần đó cũng phải thức giấc
_ Cô làm gì vậy hả? -hắn đổ quạu,giờ thì hắn tỉnh rồi.Ko mơ màng,mắt tròn veo,mặt thì hầm hầm vì vôsố lần nó dám phá giấc ngủ của hắn
_ Làm gì cái con khỉ.Huhu đau quá - nó vừa khóc vừa xuýtxoa cái chân ngọc ngà của nó.Với những vết răng thật kinh khủng và tệ hại.Nónhìn hắn bằng đôi mắt câm thù và hoang dã,còn hắn thì thản nhiên.Chẳng hiểu môtê gì hết,cứ ung dung ngồi ngắm nó vậy thôi.
_ Ngươi thật xấu xa huhu - nó khóc
_ Ko.Ta ko xấu,ta đẹp mà - hắn chạy vào tolet để xem xétlại nhan sắc trời ban cho mình.Nó thì tức điên lên,mặt chuyển thành màu tím bầmchứ ko phải màu xanh nữa rồi.
_ Đồ xấu xa - nó vẫn cứrống cái liên khúc nhõng nhẻo tỏa vào mặt hắn.Hắn thì cứ bình tĩnh ngồi cười
_ Mà khoan đã,tại sao tôi lại ngủ chung với anh vậy hả? -ánh mắt đằng đằng sát khí lại tỏa ra tiếp tục
_ Ê ê để tôi giải thích - hắn cố kìm chế,vì cái mặt nó giờnhìn nó ngốc mà muốn cười lắm.Nhưng hắn cố nhịn,ra vẻ nghiêm túc và am hiểu sựđời
_ Nói nhanh đi - nó hét
_ Im lặng để nói cho nghe - nó ráng nhịn hắn,ko thì nó bumcho hắn một trận rồi.Nó gật đầu,ngồi ôm gối ngoan ngoãn nhìn hắn chăm chú
_ Tối qua tôi chở cô về,tôi đặt cô trên giường đàng hoàngrồi.Nhưng chắc đêm qua cô mớ nên rớt xuống chỗ của tôi.Tôi chưa có làm gì cô cả- hắn biện minh nhưng hình nó chả tin tẹo nào cả.Lời nói của hắn có phần nàođáng nghi lắm,vì nhìn mặt hắn gian xảo lắm
_ Chưa làm gì á? - nó nhìn hắn bằng 2 con mắt nghi ngờ
_ Ừ thề mà
_ VẬY LÀ ĐỊNH LÀM CHỨ GÌ,ĐÚNG KHÔNG HẢ TÊN DÔM XỀ KIA - nóđứng bật dậy,hét toáng lên
_ Câm mồm coi - hắn ngoáy ngoáy hai cái tai vừa mới bịngười đẹp tra tấn xong
_ Này
_ Cái gì? - máu sung của nó vẫn chưa được hạ hỏa nên giọngvẫn còn dõng dạc lắm
_ Cô dạy mà không chịu súc miệng hả? - hắn cười
_ Ờ quên - nó tức tốc bay vào trong tolet,cọ cọ chà chà mộtchập rồi lại én luôn qua phòng của nó thay đồ
_ Hừm,nhìn con nhỏ này ngây thơ quá - hắn suy nghĩ
_ Nếu tên Đăng ấy đúng là cậu bé năm xưathì................... - mặt hắn chợt tái méc,ko còn giọt máu nữa.Hắn đang losợ điều gì đấy sẽ xảy ra với nó.Tính nó hay cởi mở,hòa đồng và dễ tin người nênhắn càng lo lắng cho nó hơn.Hắn vò đầu,bức tóc.Có lẽ đang tìm cách để nó khônggặp phải nguy hiểm và cũng đang điều tra thân thế của tên ấy.
_ Ê đi học cho rồi - nó đứng ở ngoài cửa từ lúc nào chẳnghay
_ À ừ - hắn cười.Cả hai cùng đi xuống,2 đứa thường ngày thìđấu mồm nhau kinh khủng lắm.Nhưng không hiểu sáng nay uống nhầm thuốc gì mà từsuốt dọc đường đi.Không ai chịu mở miệng ra hết.Nó thì cứ đưa mắt ra ngoài nhìncảnh vật lúc ban mai.Còn hắn thì lo sợ,chảy cả mồ hôi hột.Còn thằng Duy thì bótay,không hiểu gì hết.
_ Anh L bệnh hả?
_ Ko
_ Anh hơi đói thôi - hắn cười.Hắn cố ý làm thế cũng chỉ đểđánh tan sự nghi ngờ của Duy.Hắn không muốn ai lo lắng cho hắn cả,càng khôngmuốn ai nhúng tay vào chuyện của hắn.Hắn là thế.Luôn ra vẻ mạnh mẽ để không bịai xem thường nhưng thật ra.Có những lúc hắn yếu đuối và rụt rè hơn ai hết.
_ Kít..............- tiếng xe dừng lại giữa những dòngngười qua lại,đang chạy tấp nập ùa vào trường học
_ Xuống thôi - hắn bỏ mặt nó để đi trước.Nhưng chợt khựnglại vì chỗ cánh cửa ấy,Đăng đang đứng.
_ Á Đăng - nó nhìn thấy Đăng thì lại tíu tít chạy tới,bỏmặc hắn.
_ Chào cậu - Đăng cười nói với nó mà ánh mắt khinh thườngluôn chỉa vào mặt hắn.Hắn tức lắm,và có cảm giác không tốt về tên Đăng ấy
_ Hừm,tên này chắc không phải dân thường rồi.Phải phòng bịthôi,nhưng còn con nhóc ngu si ấy - hắn nhìn nó lại thở dài.Vì trong đầu nó chỉbiết ai tốt với nó là nó coi người ấy là bạn thân thôi.Ko tìm hiểu gì cả.Làmbạn với nó rất dễ,chỉ cần biết sở thích của nó là được.Đặc biệt nó rất thích ainói ngọt,nó chết mê chết mệt vì những lời nói ong bướm ấy.
_ Duy
_ Dạ?
_ Em điều tra tên Đăng ấy cho nhanh,âm thầm thôi nhé
_ Vâng em hiểu rồi
_ Cậu ăn sáng chung với tớluôn nhé
_ Ờ - nó và Đăng đixuống căntin,lướt qua hàng ngàn viên đạn được phát ra từ những bạn nữ quanhđấy.Nhưng nó không sợ,vì bên nó còn có Đăng nữa mà.Đăng thì cười thích thú,vàdường như hắn đang tính toán điều gì đấy.
_ Cậu ngồi đi - Đăngkéo ghế ra cho nó
_ Ờ - cả hai cùngngồi nhìn vào cái menu thức ăn
_ Cậu thích ăn móntrứng chiên phải không?
_ Sao cậu biết?
_ Thích một người nàođấy thì tự khắc sẽ biết thôi - câu nói đấy có vẻ như là cố ý.Tim nó lại giaođộng,đập hổn hển trong lòng ngực
_ Chị cho em 2 phầnnhé
_ Vâng - chị phục vụđỏ hết cả mặt,lui vào trong mà tầm nhìn vẫn đang phản chíu về Đăng.Mắt ko rờimột giây.Hắn ngồi gần phía cửa sổ,đủ để cả hai đứa không thấy.Nhưng hắnbiết,tên Đăng ấy đã trông thấy hắn nên mới cố tình nói chuyện thân mặt với nó.Hắn mặc dù tức nhưđiên nhưng vẫn cố nén lại vì hắn muốn xem màn trình diễn của Đăng,nhằm mục đíchgì.Và hắn cũng đang tìm cách dò la tin tức,xem Đăng có phải là
cậu bé đókhông.Dường như cả hai đều không ưa thích gì nhau,chưa tiếp xúc nhưng đã xemnhau là kẻ thù không đội trời chung.Như vậy cũng có nghĩa là cả hai rất ít phầntrăm có thể hòa hợp được với nhau.
_ Ngồi mình hả? - thằngV đập cái bốp ngay cái vai của hắn
_ Suỵt - hắn kéo tay 2 thằng ngồi xuống ghế bên cạnh
_ Chi vậy?
_ Nhìn đi,tao nghi thằng Đăng đó - hắn chỉ về phía 2 đứakia
_ Là cậu bé đó - hắn nói tiếp
_ Cậu bé đó? - hắn vẫnim lặng,mặc cho sự ngạc nhiên của Duy
_ Nhưng mà cậu bé đó đã............
_ Anh biết,nhưng nếu anh nghi là đúng thì sự an toàn của nóphần trăm ít lắm - hắn từng bước một đi vào trường,vừa đi vừa suy nghĩ.Ngay đếncon nhỏ My đã đứng bên cạnh từ lúc nào cũng chẳng hay biết gì.Thấy hắn khôngthèm ngó ngàng gì đến mình,con nhỏ lại phát sinh bệnh để hắn chú ý.
_ Anh Long suy tư gì mà thẩn thờ thế? - nhỏ định hôn L mộtphát khi cậu không chú ý,nhưng Duy đã kịp đẩy L qua một bên.L giật mình,chẳngbiết gì hết.
_ Ngươi làm gì vậy hả? - con nhỏ giận bốc cả khói ngay đầuvùn vụt
_ Hừm,đánh răng chưa mà hôn vậy hả?
_ Hừ,dám hôn lén anh à - hắn cười nham hiểm
_ Thì.....thì sao hả? - nhỏ đỏ mặt,vì cứ nghĩ hắn sẽ làmđiều ấy với nhỏ thật.Nhỏ đã chuẩn bị tâm lí sẵn sàng nhưng hắn chợtnói.........
_ Về nhà tự coi lại nhan sắc đi rồi hãy tới hừm - hắn lườmnhỏ một cái thật sắc xảo rồi lũi vào lớp nhanh chóng
_ Ha ha - thằng D vừa đi vừa cười hả hê,vẻ sung sướng cựckì làm nhỏ giận run người
_ Sao vậy chị? - đàn em của nhỏ bây giờ mới tập hợp đầy đủ
_ Hừm,ko sao - nhỏ chối.Vì nếu nói ra thì còn đứa nào theonhỏ nữa đâu.Đó là vấn đề sĩ diện
_ Tụi bây thủ tiêu con Ngân cho tao - nhỏ có vẻ quyết tâmlắm,nhưng đàn em của nhỏ hơi sợ nên nhỏ đang bực lại càng bực thêm
_ Tụi bây có làm không hả? - nhỏ quát
_ Có chứ ạ
_ Vậy được,nếu tụi bây sử lí xong vụ này thì tao sẽ giaohàng cho tụi bây đủ 5tr Ok?
_ Vâng ạ - nghe đến tiền thì con nào con nấy đều sáng mắtra,nên nhận lời cái rụp.Nhỏ thì cười mỉa mai vì những đứa chỉ biết mê tiền.Xungquanh nhỏ toàn những kẻ nịnh nọt,mặc dù nhỏ biết nhưng cũng chẳng lên tiếng vìchỉ có những kẻ đó mới giúp nhỏ được việc thôi.Nhỏ không thể nhúng tay vào việcgì cả,vì là danh hiệu hotgirl.Nhỏ chẳng muốn nhường lại cho ai hết.
_ Ngày gì mà chán nhưcon gián,nghèo như con mèo vậy chài - thằng Tuấn nằm lên bàn,nghêo ngao bài thơmới vừa sáng tác lúc nãy
_ Mày nín đi,ồn quá - thằng V hét thì đương nhiên thằngTuấn phải tắt đài rồi.
_ Chán cái quái gì,chút nữa có một vụ đó tụi bây - hắn từphía cửa đi tới
_ Mày gây sự hả? - thằng V hơi ngạc nhiên,vì từ đó đến giờhắn luôn sống biết điều
_ Không phải tao,là thằng này nè - hắn chỉ
_ Lại là mày hả Tuấn?
_ Ờ thì............
_ Dao du với con bồ của thằng kia có baby luôn rồi,nên giờnó qua tính sổ đó mà - hắn cười.Chẳng ai phải ngạc nhiên hết,vì ai cũng hiểu rõvề thằng Tuấn mặt sẹo này quá mà.Hắn chỉ thích quen những đóa hoa mà đã có chủthôi,còn ngoài ra thì miễn bàn.
_ Ồ có baby rồi hả?.Sinh chưa sinh chưa? - thằng T hớn hởhỏi
_ Sinh con ****** - hắn cốc ngay cái đầu thông minh củathằng Tuấn một phát,mới sáng mà đã để bị đánh thì quá xui luôn
_ Đánh người vô cớ vậy cha nội
_ Mày im đi - thằng V bây giờ mới lên tiếng lại
_ Mày xử lí mình được ko?
_ Mình em á?.Ko được đâu - thằng T cười đầy vẻ khiêukhích.Thằng bé thích lắm nhưng ra vẻ lo sợ ấy mà.Chứ trong trường lẫn ở ngoàiai không biết đến cái tên '' Tam Vô Song '' tụi nó
_ Mày dẹp đi
_ Nó tới kìa - hắn nhìn ra phía cánh cửa đang lấp loáng bởibóng một dáng thằng con trai cao ráo.Hùng hổ bước vào và nghênh ngao hét lớn
_ Tam Vô Song là cái *** nào? - thằng ấy nhìn xungquanh,chợt khựng lại tại bàn của 3 đứa đang ngồi đấy nhìn hắn bằng những conmắt khinh bỉ và coi thường
_ Tụi mày hả? - hắn chỉ vào cả ba.Chợt có một luồn gió bayngang qua cánh tay hắn,bẻ rập cái ngón tay hắn
_ Tao ko thích ai dùng ngón tay chỉ vào mặt tao đâu nhé -Không ai khác,đó là thằng Tuấn.Mọi người vẫn hay gọi nó là Gió.Ai cũng ngạcnhiên trước tốc độ của Tuấn,rõ ràng mới thấy T còn ngồi với 2 người kia vậy màchỉ vài giây T đã xông ngay ra tới chỗ thằng kia
_ Mày tên Hoàng chứ gì - thằng T nhếch mép
_ Rồi sao?.Mày nghe đến tên tao,sợ rồi hả? - hắn vênh mặt
_ Hê hê - thằng T cười một cách nham nhở phải biết.
_ Mày tự cao quá nhỉ -thằng T khẽ cười,xem ra thằng này ko biết trời cao đất dày rồi.Đụng độ luôn cảba đứa mà mặt vẫn tỉnh như thường,thằng H chẳng biết sợ sệt là gì.Thằng H chỉđược tài đấu mồm,còn ngoài ra chẳng được tích sự gì cả.
_ Mày - thằng T giờ đang tức hừng hực,sát khí đằng đằng bốclên,chỉ vào thằng H.Ánh mắt câm thù vì nãy giờ thằng H nhìn T bằng con mắt thôbỉ nên thằng T tức lắm.Ít ai dám coi thường Tam Vô Song một cách hèn hạ nhưthằng này nên giờ chắc thằng H chết một cách thảm hại rồi.Lại còn bể mặt trướcđàn em nữa mới đau chứ.Hắn chẳng biết chui vào cái hố nào để núp nữa.Hắn bịthằng T cho ăn đòn miễn phí,tơi bời hoa lá.Bầm tím cả mặt,tay chân cũng chẳngcòn nguyên vẹn gì.Cả bọn hàng ngàn còn người sững sốt,đứng lặng người,mắt trợnto nhìn thằng T đánh thằng kia.
_ Hốt hàng nó biến khỏi trước mắt tao - T nhìn bọn đànem.Ngay tức khắc bọn nó ba chân bốn cẳng đem xác thằng H ra vứt ở ngoàitrường.Bọn đàn em của thằng H thì không có đứa nào thương tích hết,nhưng cũngchạy mất dép từ lúc nào rồi.Bọn sợ chết mà to mồm.Nó cùi bắp,nghe thấy tiếngđánh bụp bụp nên chui dưới gầm bàn để trốn.Bây giờ mới ló đầu lên được,cũngphải thôi.Nó là con gái yếu ớt mà,nhưng đụng vào thì quả là một sai lầm lớn.Connhỏ D nhìn thấy tay thằng T bị thương vì đánh quá nhiều nên đột nhiên nhỏ bậtkhóc.
_ Có sao ko hả? - nhỏ chạy lại về phía T,lấy khăn tay củamình băng lại cho T.Thằng T và mấy đứa cũng ngạc nhiên trước hành động của cáicon nhỏ ba chợn này lắm.Mặc dù hám trai thật nhưng nhỏ cũng là một đứa con gáibiết quan tâm và lo lắng cho người khác
_ Thôi dẹp đi - thằng T có vẻ khó chịu khi có người đụngchạm vào người hắn.
_ Mày có sao ko? - thằng V hỏi nhưng vẻ mặt thì chẳng có gìlo cho thằng T hết.Chuyện này cũng bình thường như chuyện ở phường thôi,nên tụinó chẳng có gì phải cuống lên và khóc lóc như con nhỏ Dương kia.Thằng H và tênĐăng ấy thì đứng tựa vào tường chứng kiến từ đầu đến cuối câu chuyện.Miệng vẫnnở một nụ cười nhưng hoàn toàn đối lập nhau.H mang trên môi một nụ cười thánphục,còn Đ thì lại mang tren môi nụ cười xem thường và ko phục.
_ Hừm,sao mình lại thấytên Đăng có cái gì đó sao sao ấy nhỉ - hắn luôn quan sát mọi cử chỉ củaĐăng.Lúc thì L thấy mặt hắn đằng đằng sát khí nhìn Tuấn như muốn ăn tươi nuốtsống,mặc khác.Lại thấy hắn nhìn T bằng đôi mắt thương hại và đồng cảm,lại xoaychuyển về hướng khác.Hắn lại thấy Đ nhìn thằng T bằng đôi mắt đầy hận thù,sựphẩn nộ kèm theo sự khinh bỉ.Hắn thực sự chẳng hiểu tên Đăng này muốn gì ở 3đứa nó nữa.
_ Tên ấy - thằng V chỉ thằng L đang đứng cạnh nó,mắt vẫn kochớp lấy một lần.Luôn theo sát từng cử chỉ của thằng T
_ Sao tao thấy quen quá - thằng V bắt đầu suy nghĩ
_ Tao thấy nó giống thằng bé năm đó quá
_ Nhưng thằng đó chết rồi mà
_ Hừm,tao cũ chẳng biết - việc này khiến cả bọn nó đau đầuquá,cứ mơ mơ màng màng.Việc nào việc nấy đều cứ lẩn quẩn quay quanh trongđầu.Hình ảnh ngày trước lại ám ảnh tụi nó,khiến cho thằng nào thằng nấy ăn ngủchẳng yên giấc được.Con trai cũng khổ thật.
_ Sợ hả? - thằng Đ bây giờ mới ngó ngàng tới nó,còn nó thìtái méc cả mặt mày rồi
_ Tớ....tớ ko sao - nó gượng cười.Mặt còn đỏ ửng đấy,timthì đập nhanh.Ko phải là rung động mà là vì quá sợ,nó thấy T đánh thằng kia tơitả quá nên nó sợ hãi đó mà.
_ Bạn đổ mồ hôi rồi - thằng Đ đóng vai tình cảm với nó rấtchi là giống thật trước mắt tất cả mọi người.Nó thì đứng sựng để cho Đ mặc gìthì làm,mắt nó luôn nhìn Đ chăm chú.Dường như xung quanh,thời gian đang khựnglại ở phút giây này.
_ Xong rồi - Đ cười,nụcười hòa vào ánh nắng chói chang của ban mai.Rọi vào tâm hồn nó một hình bóngcủa một đứa con trai mà nó cho là hoàng tử của đời nó đã xuất hiện.Trải qua 5tiết học chán ngất,nhưng đối với nó thì thiệt là vui vì nó được ngắm Đ suốtbuổi học.Khiến hắn tức mà chả làm gì được,còn Đ thì cười trong bụng.Kế hoặc củaĐ sắp thực hiện được rồi.Phải làm cho tim hắn tan nát như lúc trước hắn đã từnglàm với Đ thì cậu chàng mới hả dạ được.Mang trong thân tâm một mối thù ngànkiếp,Đ vẫn ko thể thoát ra khỏi nó mà tha thứ cho hắn được.Đ phải trả thù,bắthắn phải trả giá cho những gì hắn đã làm với cậu trước kia.Đ câm giận hắn,cậuhận hắn đến thấu xương tuỷ.
_ Tớ tiễn cậu về nhé - Mới nghe thấy tiếng chuông,Đ đã lậptức bay qua chỗ bàn nó.Đó là một cách trong vô số kế hoặch của Đ.Nhưng ban đầulà phải tiếp cận nó trước đã,rồi từ từ mới chuyển hướng sang hắn.âm mưu sẽ đượclàm từ từ và gọn lẹ,ko sơ hở tí nào hết.
_ Này,cô phải đi về cùng tôi chứ - hắn kéo tay nó lại
_ Tớ đưa cô ấy về là được rồi - Đ cười,tay vẫn ko buôngra.Nắm chặt tay nó,còn nó thì vẫn cứ mơ mộng ngắm Đ.Tay Đ khiến nó thấy ấm áp.
_ Tôi đi cùn...