Đọc Truyện Hay - Osin Của Anh Đại Full Hay
hắn
_ Gì cũngđược - hắn nói bằng giọng lạnh lùng như lúc mới đầu nó gặp hắn,nó cũng ko hiểuvì sao hắn lại thế.Là con trai mà hắn cứ ngày nắng ngày mưa y hệt con gái vậy.Khiếnnó ko biết đường nào mà lần nữa.
_ Anh choem hai ly so đa chanh đường được rồi - nó trã quyển thực đơn cho anh phục vụ
_ Nhócthích uống so đa chanh đường à?
_ Ừ - nócười.Lại nụ cười ấy,ngây thơ và dễ thương ấy.Một lần nữa nó được xuất hiện trênđôi môi ấy.Khiến tim hắn rung động.
_ Có so đarồi đây - anh phục vụ đặt 2 lon so đa,1 chén đường,2 ly trên bàn
_ Cảm ơnanh - nó cười rồi dùng tay bật nắp lon.Đổ vào ly
_ Ơ anhuống đi - nó nhìn hắn khi thấy hắn cứ ngớ người ra
_ Ừ đượcrồi - Thực ra hắn chưa từng uống loại này,mặc dù ko sống chung với gia đìnhnhưng tuy nhiên hắn cũng uống những loại rượu đắt tiền.Hắn chưa từng thử nhữngloại nước ngọt như thế này.Nên ko biết cách làm
_ Hay đểtui làm cho nhé - nó mỉm cười rồi làm cho hắn một ly.Tay nó thoan thoát,hết bỏnày rồi lại dùng cái kia
_ Con nhócnày hiền đột xuất - hắn cười.Thằng trời đánh nghi ngờ lòng tốt của nó.
_ Xong rồianh uống đi - nó đưa ly nước đã pha đặt trước mặt hắn
_ Uống đi- nó giục hắn
_ Ko biếtcó uống được ko đây - hắn đưa lên miệng,nhăm nhê mấy ngụm.Thấy ngon ngon,hắnuống nguyên lèo.Còn bây giờ nó tự làm cho nó.Vừa uống hai đứa vừa trò chuyện.Nóbổng thay đổi cách nhìn nhận về hắn,mặc dù hắn có hơi cộc cằn và luôn sắp đặtngười khác.Nhưng trong trong lòng và một góc nào đấy,hắn thực sự tốt và rất cởimở với người khác.
Lạimột ngày mới bắt đầu.Hôm nay nó có ngẫu hứng,muốn nấu thức ăn sáng nên nó cốdậy sớm để chuẩn bị cho kịp.Vừa làm vừa hát,giọng hát của nó phải nói là trấnđộng toàn cầu
_ Có nhữnglúc chiện nhỏ tưởng như là khó,có những lúc thấy vui nhưng thật ra rất u sầuyear year dô dô - vừa hát vừa nhãy
_ Câm mồm- hắn đứng bên cạnh hắn từ lúc nào ko biết.Nó giật mình,quay lại thì người chạmsát vào hắn.Nó đơ người lại,tay chân cứng ngắc,mặt thì đỏ.Hắn hình như ko để ý.
_Gì.....gì vậy hả? - nó đẩy hắn ra
_ Mới sángsớm hát gì như gà gáy vậy?
_ Cái gìchứ,tên này dám nói mình vậy hả?.Vậy mà mình cất công dậy sớm nấu đồ ăn chohắn.Hứ đúng là sướng quá hóa điên mà - mới sáng nó đã giận đùng lên rồi.Nó lấyhộp cơm rồi đi mất.
_ Hừm,giậnnữa chứ.Đáng yêu vậy nhóc - hắn cười rồi cũng đi theo.
_ Á anhLong - nhỏ My thấy hắn lại tươm tướp,nhỏ chạy tới choàng tay nó.
_ Buông ra- hắn hất tay nhỏ ra.Nhưng nhỏ đâu chịu tha hắn dễ dàng vậy.Nhỏ đẩy nó đi rachỗ khác rồi lôi kéo hắn đi vào chỗ khác.Ko hiểu sao mà nó lại khó chịu khithấy hắn với nhỏ My bên nhau,nó giận dỗi rồi bỏ đi lên lớp trước
_ Con nhóckia dám bỏ ta ở đây à.Hừ - hắn nhìn theo dáng nó mỉm cười.Con nhỏ cố ý che tầmngắm của hắn
_ Tránh ra- nó đẩy nhỏ,nhỏ cố ý té thật mạnh,tay chân nhỏ bị trầy xướt,nhỏ lại mítướt,khóc òa lên làm cho mọi người tập trung bu lại xem.Vẫn màn kịch cũ rít,vớidiễn viên chính và đạo diễn cũng là nhỏ
_ Sao Llại xô tớ,tớ có đụng chạm gì L đâu - nhỏ vừa khóc vừa cố đứng dậy.Xì xầm xìxào,tiếng bàn tán lại được loa lên.
_ Câm mồm- hắn quát,với khuôn mặt đầy câm hận và thù oán,trứng mắt nhìn nhỏ.Môi hắn vẫncười.Nhỏ bắt đầu cảm thấy người run run,chân sắp đứng ko vững,nhỏ sắp ngã nhưngnhỏ vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh.Nhỏ vẫn trơ tráo mặt ra nhìn hắn.
_ Bốp bốpbốp !!! - Ba cái tát liên tục từ tay hắn dán vào mặt nhỏ trước bao ánh mắt sữngsờ và sợ hãi của mọi người.Nhỏ sau khi nhận 3 cái tát miễn phí thì té bịchxuống đất,mắt nhỏ bắt đầu đỏ hoe,nước mắt chảy như thác.Khuôn mặt bên phải in 5dấu tay của hắn,hắn mỉm cười hài lòng rồi bỏ đi một mạch.Hắn đi lướt quanhỏ,chợt hắn khựng lại
_ Nếu cômà còn lẻo đẻo theo tôi thì coi chừng tính mạng của cô đấy - hắn hù dọa rồi bỏlên lớp.Để nhỏ ở đấy với bao con mắt tò mò của cả trường
_Hừ,ngươi.....ngươi dám tát ta.Được lắm Bạch Long.Ta sẽ bắt ngươi phải trá giácho những gì ngươi đã làm với ta
Hắn đi vẻ hùng hồn bước vào lớp,hôm nay cả lớp nhìn nó như gặp ác quỷvậy.Ko ai dám hó hé,cười đùa gì cả.Cái lớp im lặng hẳn,khi có hắn vào.Chỉ cótiếng nói của 2 thằng bạn thân và nó thôi,được một lúc sau thì con nhỏ bướcvào.Trên má vẫn còn dấu ấn tay của hắn,nhỏ sĩ diện nên đi đâu cũng lấy tay chemặt lại.Ko để lộ ra ngòai,ko cho người khác thấy vết tát trên mặt nhỏ.Nhỏ làmvậy chỉ để ko bị mất danh hiệu hotgirl của nhỏ mà thôi.Nhỏ còn dám ngồi chungbàn với hắn,gan nhỏ tầy đình rồi.Nó ngồi phía đối diện xem kịch,lại được xemphim miễn phí
_ Hêy nhóc - thằng Tuấn đặt tay lên vai nó
_ Có chuyện gì vậy? - nó hất tay Tuấn ra.Ko aiđược đụng vào người nó ngoài hắn cả.
_ Nhóc ko qua đó giải cứu cho Anh hả?
_ Mắc mớ gì?.Tôi là gì của anh ta đâu
_ Thành thật chút đi - thằng T nhìn nó như muốnnói lên điều gì đấy
_ Tên này bị hâm buổi sáng hả trời - nó cười choqua chuyện,rồi lại đưa mắt nhìn cặp bên kia.Miệng mỉm cười quái đãng khi thấyhắn bị con nhỏ kia bu vây suốt ngày.Còn 2 đứa kia cứ chí chóe,điện tím điệnxanh chíu vào nhau ko ngớt.
_ Anh dám tát tôi 3 cái liên tục,tôi sẽ ko quênđâu - nhỏ ghé sát tai nó thì thào
_ Cô ko quên rồi làm được gì? - hắn cười khinhbỉ.
_ Chờ rồi xem - 2 đứa lườm nhau.Làm không khícái lớp càng thêm nặng nề hơn.Ngồi trong lớp mà ai nấy đều đổ mồ hôi liên tụcvì sát khí cứ càng lúc càng dâng lên.
_ Hahaha - nó bụm miệng cười,mặt đỏ lên vì cười
_ Vui lắm à? - H nhìn nó
_ Ừ - nó khẽ gật đầu.Dường như H cũng bị nụ cườicủa nó làm cho mê hoặc,H cứ ngắm nó suốt.Làm hắn phát ghét.Vì hắn luôn quan sátnhững cái xung quanh nó và thậm chí chính nó,cho nên hắn cũng thấy những biểuhiện của H khi nhìn nó.
_ Hừ,tên này có ý đồ gì đây? - hắn luôn chăm chúnhìn Hải.Còn V và T nhìn 3 đứa mà phì cười,sắp có chuyện thú vị rồi đây.
_ Mệt mỏi quá - nó lắc đầu cái rắc rắc
_ Coi chừng cổ gãy luôn - H nói
_ Hihi sao gãy được,cổ tớ mà - nó cười
_ Ơ cuốn truyện Tắt Đèn của mình đâu rồi nhỉ? -nó cuốn lên lục tung cái cặp và cả học bàn nhưng ko thấy
_ Ko thấy sao?
_ Ừ tớ nhớ là tớ có bỏ trong cặp rồi mà.Sao kothấy nhỉ? - nó gãi đầu,trán nhăn lại
_ Đi với tớ - H bỏ đi trước,nó tò mò nên đi theosau.Lướt qua hắn,nó ko chào hắn lấy một lời.Hắn định kêu lại nhưng lại vướngcon nhỏ My.Nó y như đĩa,cứ bám theo hắn.Lúc nào gặp nhỏ là y rằng,bầu trời tốisầm lại.Ngày nào gặp nhỏ,là ngày đó hắn gặp xui xẻo nguyên ngày.Hắn coi nhỏ nhưlà khắc tinh của đời mình và luôn tìm cách tránh xa nhỏ.Nhưng ngược lại,nhỏluôn dùng mọi thủ đoạn để có được hắn,để hắn là của nhỏ.Lúc này nó và H đang đidạo trong thư viện
_ Qua đây - H nói
_ Chi thế? - nó hỏi nhưng mắt vẫn cứ ngó quanhngó quẩn.Vì đây là lần đầu tiên nó vào thư viện của trường nên hơi tò mòtí.Suốt ngày cứ kè kè rồi lẻo đẻo theo hắn cho nên đâu có thời gian đi thamquan ngôi trường này.
_ Cuốn này phải ko? - H dơ lên với một cuốn sáchcó chữ '' Tắt Đèn '' to đùng
_ À há,nó đó - nó chạy lại nhưng bị trượt vì giày nó hơi bị trơn.
_Coi chừng - H dang tay ra đỡ nó,và kết quả là cả 2 cùng té rụi xuống đất.Nó đèlên người Hải.
_Có sao ko?
_Ơ à ko sao.Cảm ơn - nó ngượng đỏ mặt,vội vàng đứng dậy.Phủi phủi bụi trên áo vàváy.
_Tui xin lỗi.Bạn có sao ko? - nó lo lắng nhìn Hải
_Bạn nghĩ tui là con gái hay con trai?
_Ờ thì....... - nó đứng gãi đầu
_Thôi được rồi.Cuốn này phải ko? - H đưa cho nó
_Ừ cảm ơn bạn - nó lấy cuốn sách rồi ríu rít nói.Hắn thì đang ẩn nấu đâu đấy gầnđó,nghe hết toàn bộ câu chuyện.Hắn như muốn tát cho nó vài cái vì giám cười vớiđưa con trai khác ngoài hắn.Hắn cứ lườm lườm nó,làm nó ớn lạnh 2 bã vai.10 ngóntay hắn siết chặt lại với nhau như đang chuẩn bị hành hình người nào đấy
_Mắc mớ gì mình phải theo dõi của nhóc này - hắn suy nghĩ mông lung
_Nhìn hai đứa mà đau cả mắt.Hứ - hắn đi vào lớp
_ Ê saothế mày? - thằng Vương nhãy qua bàn hắn,đặt tay lên vai hắn
_ Thôi màyđừng hỏi tao,tao đang tức điên lên đây - hắn hất tay của thằng Vương ra
_ Hêhê,anh của tao vướng vào bẫy tình rồi haha - thằng Tuấn ngồi cười toetoét,trong ánh mắt nó,hiện lên vẻ thích thú,vui sướng
_ Tao bợpmày bây giờ - hắn trừng mắt nhìn thằng bé
_Thôi,giận cá chém thớt hả mày - thằng V can ngăn
_ Thôi taođi xuống cănten chút - hắn bỏ đi
_ Ấy ăncái gì? - Hắn đi xuống cănteen thì thấy 2 đứa đang ngồi hú hí với nhau
_ Tuiăn.....ăn....gì cũng được - nó cười
_ Cố gắnkéo dài nữa
_ Hihi -nó cười ngượng.Hắn tiến lại phía chỗ cả hai,ngồi phịch xuống bên cạnh nó
_ Ủa cóchuyện gì hở? - đôi mắt tò mò chòm chòm nhìn hắn.Hắn đột nhiên kéo nó đi.Trướcbao nhiêu con mắt tò mò của tất cả học sinh ở dưới cănteen.Có cả Hải và conDương bạn thân của nó.
_ Ê ê cóchuyện chi thế? - nó cố hỏi nhưng hắn vẫn cứ kéo nó đi.Hắn dẫn nó ra phía sautrường,xung quanh chỉ có 2 đứa thôi nên nó hơi sợ
_ Thã racoi - nó cố vùng vẫy,hắn bỏ tay nó ra,vẫn đứng im nhìn nó
_ Đau quáà - nó nhăn nhó
_ Chuyệngì vậy hả? -
nó gắt
_ Ư - nómở to con mắt,nó lại tiếp tục đơ người khi hắn bất ngờ hôn nó.Tay hắn nắm chặttay nó,ko cho nó động đậy.Còn dùng chân để kẹp chắt chân nó vào tường.Giờ nó kothể vùng vẫy được gì cả.Nó bắt đầu khóc,nước mắt chảy xuống má của hắn.Hắn từtừ mở mắt thì thấy nó đã khóc,hắn liền thã nó ra.Nó ngồi xuống,ôm mặt khóc,nóép sát người vào tường.Chợt hắn thấy trong người đau nhói,hắn muốn dùng đôi taycủa hắn để bảo vệ nó.Nhưng hình như hắn càng đụng,càng ở bên cạnh thì những cảmxúc thật lòng của hắn lại nổi lên.Hắn cố ngăn lại nhưng vẫn ko được.Hắn ko đànhđể nó phải khóc,hắn muốn bảo vệ người hắn yêu.
_Xin....xin lỗi - hắn khẽ ngồi xuống,đưa tay vuốt tóc nó.Nó chạy đi,chạy như bịma đuổi.Ai gọi nó cũng ko thèm quay lại.Nó chỉ chạy,chạy và chạy.Nó chạy thụcmạng,bay qua luôn cổng trường.Ai nhìn nó cũng khíp sợ.Hắn vẫn đứng đấy,đôi chânmuốn đuổi theo để ngăn nó lại nhưng chân hắn vẫn cứ đứng im,ko nhúc nhích.Hắnđập mạnh vào ngực 2 phát.
_ Tại saomình lại làm vậy? - hắn vò đầu,bức tóc.
Hắn ko muốn lên lớp,hắnko còn tinh thần nào để tập trung học nữa.Hắn đi lang thang,đi hết chỗ này đếnchỗ nọ.Đi vào quán bar,nơi hắn vẫn lui đến thường xuyên.Nơi hắn cảm nhận đượcniềm vui đầu đời,nhưng bây chừ.Chính nơi ấy cũng chẳng khiến tinh thần hắn đỡđược mấy,hắn bỗng chán.Hắn lại tiếp tục đi nơi khác.Hắn cố ý đi mãi,đi mãi kobao giờ dừng để đôi chân ko được nghĩ.Để đôi chân ấy mệt mỏi hơn.Mưa,chợt mộtcơn mưa to đùng đổ ào xuống.Khiến hắn ướt từ trên xuống dưới.
_ Mưarồi.Ko biết con nhóc đó đi đâu nữa.Hay về nhà thử xem - hắn lại chạy,đôi chânhắn chạy thật nhanh,chạy thật nhanh.Tim hắn đập liên hồi,đầu óc hắn giờ toànsuy nghĩ đến nó.Hắn mong nó được bình an,ko xảy ra chuyện gì với nó cả.Mặc chomưa tạt vào mặt,đau buốt nhưng hắn vẫn cố chạy.Hắn chạy vào nhà,tìm khắpphòng,dường như hắn ko bỏ xót một chỗ nào.Nhưng vẫn ko thấy bóng dáng củanó,hắn ngồi phịch xuống sàn vì mệt mỏi và vì rất lo cho nó.Hắn cứ bồn chồn koyên.Ngồi ở nhà chờ nó thì hắn lại ko yên tâm,cứ đi qua đi lại.Nên hắn quyếtđịnh đi tìm nó về,mặc dù trời đang mưa rất to.Nhưng hắn vẫn quyết tìm nó chođược,chính hắn cũng ko để ý rằng hắn đã bắt đầu có tình cảm với nó.
_ Con nhócnày đi đâu chứ - hắn tức giận,đá nước mưa văn tứ tung.Hắn nổi điên,trông hắn kogiống một con người nữa.Hắn đập phá những gì hắn thấy.Còn nó,nó đang trốn ở đâuđó trong công viên.Nó khóc,nước mắt nó chảy liên tục trên đôi má của nó.Nó lạidùng tay đẩy nhẹ mũi lên.
_ Có lẽmình bị nhiễm film.Nhưng mẹ mình nói,có lúc những điều trong film cũng là mộtsự thật - nó bỗng thấy nhớ mẹ nó.Nhớ mẹ nó cực kì.Nó khao khát được lại cái cảmgiác và niềm vui khi gia đình nó quay quần bên nhau
_ Chết,mưarồi - nó sức nhớ ra và nhìn ra bầu trời.Vì nó đang núp phía dưới cái chỗ convoi,nó vẫn rất thích chỗ ấy.Chỗ thứ 2 nó coi là lí tưởng nhất.Mỗi lần có chuyệnbuồn,nó thường chạy ra đó để trốn tránh sự thật và để xua tan đi những buồnphiền.Nó thực sự thoải mái.
_ Mưa?.Anhta có đi tìm mình ko? - nó tự hỏi
_ Mìnhbiết anh ta sẽ ko đi đâu,mình còn lạ gì tính hắn nữa.Nhưng mình thấy lo,tốtnhất đi tìm thôi - nó rời khỏi chỗ con voi và bắt đầu chạy đi tìm hắn.
Trongcơn mưa cả 2 đi tìm nhau,bỏ qua tất cả những suy nghĩ và những gì đang cản bướcđôi chân của họ.Họ vẫn đi tìm,lòng rất mong muốn tìm được.Nhưng nếu tìm đượcrồi họ sẽ làm gì ?.Vả lại đối phương có là gì của mình?.Những câu hỏi ấy cònlấp lóa đâu đấy trong đầu của cả 2 nhưng cả 2 bỏ mặc hết,bỏ qua hết và ko suynghĩ tới nữa.Bây giờ chỉ biết tìm cho ra mà thôi.Nó chạy khắp nơi để tìmhắn,nhưng ko thấy.Nó mệt mỏi,đôi chân rã rời.Ko còn tí sức lực nhưng nó cố lếtcái thân ngọc ngà của mình về nhà,với hi vọng mong được gặp hắn.Hắn cũng chẳnghơn gì,đang cố gắng tìm nó.Hắn về nhà vì quá mệt,hắn ko còn tí hy vọng.Nhưngkhi về,thấy bóng dáng nó thì hắn lại vui trở lại.Bao nhiêu mệt mỏi đều xua tanhết,bây giờ hắn rất vui.Hắn rất hạnh phúc vì có nó trong ngôi nhà này,hắn cảmnhận được hơi ấm của nó đang lan tỏa trong ngôi nhà bao nhiêu năm hiu quạnh vàlạnh lẽo của hắn.Thấy hắn,nó vội chạy lại ôm hắn.Nó siết chặt hắn.Hắn thực sựngạc nhiên trước hành động của nó
_ Hàhà,nhớ anh quá nên vừa mới gặp anh là ôm hả nhóc - hắn cười.Mặc dù có tình cảmvới nó thiệt nhưng hắn vẫn luôn che giấu.Hắn muốn hành hạ và tiếp tục trêu ghẹonó.
_ Hừ,tênnày vẫn ko thay đổi được gì - nó xấu hổ quá nên bỏ tay nó ra
_ Ơ anh điđâu mới về vậy? - nó ngước lên nhìn hắn,vì giờ đồ hắn chỗ nào cũng ướt nhẹp.
_ Đi tắmmưa - hắn cười rồi bỏ lên phòng
_ Vậy làhắn đâu có tìm mình đâu ta.Tên vô tâm ko có tính người này.Phí công mình lo chohắn - nó than trách mình sao quá ngu,tự dưng đi lo cho người dưn.Nó cũng leolên phòng nó,ngã lưng xuống giường.Chiếc giường dần dần thấm nước,nhưng nó mặckệ hết.Vì giờ nó muốn ngủ quá,tay chân nó muốn rã rời.Còn hắn thì đang thay đồ,hắnchỉ mang mỗi cái quần.Hắn phơi trần.Cốc cốc cốc,hắn nhẹ nhàng gõ cửa phòng nó
_ Vô đi -nó nói.Hắn từ từ mở cửa đi vào,ngồi xuống ghế,hắn ngắm nó ngủ được một lúc thìlôi đầu nó dậy
_ Này
_ Cái gì?
_ Sao kothay đồ?
_ Nhức đầuquá,chút thay
_ Để đồướt vậy mà nằm được à?.Đứng dậy - hắn hét.Nó cố ngồi dậy,đi tới tủ đồ.Lục lụcvài ngăn rồi lấy một bộ mặc ở nhà,nó đi vào tolet được 5p'' chui ra lại.Nó thìmệt nhừ cả người mà nhìn hắn lại tỉnh queo,lại còn cười chế nhạo nó nữa.Nhưngnó hết sức để mắng hắn rồi,nó muốn ngủ.Nhưng tên trời đánh này ko có tha chonó,ngày nào ko hành nó thì ngày đó hắn ko có chuyện vui để xem.
_ Này.Gomhết ra giường đi giặc đi
_ Gìcơ?.Đống này á - nó chỉ lên giường
_ Chớtưởng đống nào?
_ Trùiui,tui đang mệt mà.Ông cũng phải có chút tình người xí chứ
_ Nóinhiều quá,đi giặc đi - nó cố đứng dậy,gom hết mền,gối......vào tolet.Hắn đứngdựa người vào cửa nhìn nó,hắn mỉm cười đắc ý
_ Tên chếttiệt.Sao lại có hắn sinh ra trên đời này chứ,đúng là thảm họa cho xã hội quá đi- nó gãi đầu.Rồi bắt đầu cho công việc,nó đổ hết xà bông vào chiếc m...
_ Gì cũngđược - hắn nói bằng giọng lạnh lùng như lúc mới đầu nó gặp hắn,nó cũng ko hiểuvì sao hắn lại thế.Là con trai mà hắn cứ ngày nắng ngày mưa y hệt con gái vậy.Khiếnnó ko biết đường nào mà lần nữa.
_ Anh choem hai ly so đa chanh đường được rồi - nó trã quyển thực đơn cho anh phục vụ
_ Nhócthích uống so đa chanh đường à?
_ Ừ - nócười.Lại nụ cười ấy,ngây thơ và dễ thương ấy.Một lần nữa nó được xuất hiện trênđôi môi ấy.Khiến tim hắn rung động.
_ Có so đarồi đây - anh phục vụ đặt 2 lon so đa,1 chén đường,2 ly trên bàn
_ Cảm ơnanh - nó cười rồi dùng tay bật nắp lon.Đổ vào ly
_ Ơ anhuống đi - nó nhìn hắn khi thấy hắn cứ ngớ người ra
_ Ừ đượcrồi - Thực ra hắn chưa từng uống loại này,mặc dù ko sống chung với gia đìnhnhưng tuy nhiên hắn cũng uống những loại rượu đắt tiền.Hắn chưa từng thử nhữngloại nước ngọt như thế này.Nên ko biết cách làm
_ Hay đểtui làm cho nhé - nó mỉm cười rồi làm cho hắn một ly.Tay nó thoan thoát,hết bỏnày rồi lại dùng cái kia
_ Con nhócnày hiền đột xuất - hắn cười.Thằng trời đánh nghi ngờ lòng tốt của nó.
_ Xong rồianh uống đi - nó đưa ly nước đã pha đặt trước mặt hắn
_ Uống đi- nó giục hắn
_ Ko biếtcó uống được ko đây - hắn đưa lên miệng,nhăm nhê mấy ngụm.Thấy ngon ngon,hắnuống nguyên lèo.Còn bây giờ nó tự làm cho nó.Vừa uống hai đứa vừa trò chuyện.Nóbổng thay đổi cách nhìn nhận về hắn,mặc dù hắn có hơi cộc cằn và luôn sắp đặtngười khác.Nhưng trong trong lòng và một góc nào đấy,hắn thực sự tốt và rất cởimở với người khác.
Lạimột ngày mới bắt đầu.Hôm nay nó có ngẫu hứng,muốn nấu thức ăn sáng nên nó cốdậy sớm để chuẩn bị cho kịp.Vừa làm vừa hát,giọng hát của nó phải nói là trấnđộng toàn cầu
_ Có nhữnglúc chiện nhỏ tưởng như là khó,có những lúc thấy vui nhưng thật ra rất u sầuyear year dô dô - vừa hát vừa nhãy
_ Câm mồm- hắn đứng bên cạnh hắn từ lúc nào ko biết.Nó giật mình,quay lại thì người chạmsát vào hắn.Nó đơ người lại,tay chân cứng ngắc,mặt thì đỏ.Hắn hình như ko để ý.
_Gì.....gì vậy hả? - nó đẩy hắn ra
_ Mới sángsớm hát gì như gà gáy vậy?
_ Cái gìchứ,tên này dám nói mình vậy hả?.Vậy mà mình cất công dậy sớm nấu đồ ăn chohắn.Hứ đúng là sướng quá hóa điên mà - mới sáng nó đã giận đùng lên rồi.Nó lấyhộp cơm rồi đi mất.
_ Hừm,giậnnữa chứ.Đáng yêu vậy nhóc - hắn cười rồi cũng đi theo.
_ Á anhLong - nhỏ My thấy hắn lại tươm tướp,nhỏ chạy tới choàng tay nó.
_ Buông ra- hắn hất tay nhỏ ra.Nhưng nhỏ đâu chịu tha hắn dễ dàng vậy.Nhỏ đẩy nó đi rachỗ khác rồi lôi kéo hắn đi vào chỗ khác.Ko hiểu sao mà nó lại khó chịu khithấy hắn với nhỏ My bên nhau,nó giận dỗi rồi bỏ đi lên lớp trước
_ Con nhóckia dám bỏ ta ở đây à.Hừ - hắn nhìn theo dáng nó mỉm cười.Con nhỏ cố ý che tầmngắm của hắn
_ Tránh ra- nó đẩy nhỏ,nhỏ cố ý té thật mạnh,tay chân nhỏ bị trầy xướt,nhỏ lại mítướt,khóc òa lên làm cho mọi người tập trung bu lại xem.Vẫn màn kịch cũ rít,vớidiễn viên chính và đạo diễn cũng là nhỏ
_ Sao Llại xô tớ,tớ có đụng chạm gì L đâu - nhỏ vừa khóc vừa cố đứng dậy.Xì xầm xìxào,tiếng bàn tán lại được loa lên.
_ Câm mồm- hắn quát,với khuôn mặt đầy câm hận và thù oán,trứng mắt nhìn nhỏ.Môi hắn vẫncười.Nhỏ bắt đầu cảm thấy người run run,chân sắp đứng ko vững,nhỏ sắp ngã nhưngnhỏ vẫn cố gắng lấy lại bình tĩnh.Nhỏ vẫn trơ tráo mặt ra nhìn hắn.
_ Bốp bốpbốp !!! - Ba cái tát liên tục từ tay hắn dán vào mặt nhỏ trước bao ánh mắt sữngsờ và sợ hãi của mọi người.Nhỏ sau khi nhận 3 cái tát miễn phí thì té bịchxuống đất,mắt nhỏ bắt đầu đỏ hoe,nước mắt chảy như thác.Khuôn mặt bên phải in 5dấu tay của hắn,hắn mỉm cười hài lòng rồi bỏ đi một mạch.Hắn đi lướt quanhỏ,chợt hắn khựng lại
_ Nếu cômà còn lẻo đẻo theo tôi thì coi chừng tính mạng của cô đấy - hắn hù dọa rồi bỏlên lớp.Để nhỏ ở đấy với bao con mắt tò mò của cả trường
_Hừ,ngươi.....ngươi dám tát ta.Được lắm Bạch Long.Ta sẽ bắt ngươi phải trá giácho những gì ngươi đã làm với ta
Hắn đi vẻ hùng hồn bước vào lớp,hôm nay cả lớp nhìn nó như gặp ác quỷvậy.Ko ai dám hó hé,cười đùa gì cả.Cái lớp im lặng hẳn,khi có hắn vào.Chỉ cótiếng nói của 2 thằng bạn thân và nó thôi,được một lúc sau thì con nhỏ bướcvào.Trên má vẫn còn dấu ấn tay của hắn,nhỏ sĩ diện nên đi đâu cũng lấy tay chemặt lại.Ko để lộ ra ngòai,ko cho người khác thấy vết tát trên mặt nhỏ.Nhỏ làmvậy chỉ để ko bị mất danh hiệu hotgirl của nhỏ mà thôi.Nhỏ còn dám ngồi chungbàn với hắn,gan nhỏ tầy đình rồi.Nó ngồi phía đối diện xem kịch,lại được xemphim miễn phí
_ Hêy nhóc - thằng Tuấn đặt tay lên vai nó
_ Có chuyện gì vậy? - nó hất tay Tuấn ra.Ko aiđược đụng vào người nó ngoài hắn cả.
_ Nhóc ko qua đó giải cứu cho Anh hả?
_ Mắc mớ gì?.Tôi là gì của anh ta đâu
_ Thành thật chút đi - thằng T nhìn nó như muốnnói lên điều gì đấy
_ Tên này bị hâm buổi sáng hả trời - nó cười choqua chuyện,rồi lại đưa mắt nhìn cặp bên kia.Miệng mỉm cười quái đãng khi thấyhắn bị con nhỏ kia bu vây suốt ngày.Còn 2 đứa kia cứ chí chóe,điện tím điệnxanh chíu vào nhau ko ngớt.
_ Anh dám tát tôi 3 cái liên tục,tôi sẽ ko quênđâu - nhỏ ghé sát tai nó thì thào
_ Cô ko quên rồi làm được gì? - hắn cười khinhbỉ.
_ Chờ rồi xem - 2 đứa lườm nhau.Làm không khícái lớp càng thêm nặng nề hơn.Ngồi trong lớp mà ai nấy đều đổ mồ hôi liên tụcvì sát khí cứ càng lúc càng dâng lên.
_ Hahaha - nó bụm miệng cười,mặt đỏ lên vì cười
_ Vui lắm à? - H nhìn nó
_ Ừ - nó khẽ gật đầu.Dường như H cũng bị nụ cườicủa nó làm cho mê hoặc,H cứ ngắm nó suốt.Làm hắn phát ghét.Vì hắn luôn quan sátnhững cái xung quanh nó và thậm chí chính nó,cho nên hắn cũng thấy những biểuhiện của H khi nhìn nó.
_ Hừ,tên này có ý đồ gì đây? - hắn luôn chăm chúnhìn Hải.Còn V và T nhìn 3 đứa mà phì cười,sắp có chuyện thú vị rồi đây.
_ Mệt mỏi quá - nó lắc đầu cái rắc rắc
_ Coi chừng cổ gãy luôn - H nói
_ Hihi sao gãy được,cổ tớ mà - nó cười
_ Ơ cuốn truyện Tắt Đèn của mình đâu rồi nhỉ? -nó cuốn lên lục tung cái cặp và cả học bàn nhưng ko thấy
_ Ko thấy sao?
_ Ừ tớ nhớ là tớ có bỏ trong cặp rồi mà.Sao kothấy nhỉ? - nó gãi đầu,trán nhăn lại
_ Đi với tớ - H bỏ đi trước,nó tò mò nên đi theosau.Lướt qua hắn,nó ko chào hắn lấy một lời.Hắn định kêu lại nhưng lại vướngcon nhỏ My.Nó y như đĩa,cứ bám theo hắn.Lúc nào gặp nhỏ là y rằng,bầu trời tốisầm lại.Ngày nào gặp nhỏ,là ngày đó hắn gặp xui xẻo nguyên ngày.Hắn coi nhỏ nhưlà khắc tinh của đời mình và luôn tìm cách tránh xa nhỏ.Nhưng ngược lại,nhỏluôn dùng mọi thủ đoạn để có được hắn,để hắn là của nhỏ.Lúc này nó và H đang đidạo trong thư viện
_ Qua đây - H nói
_ Chi thế? - nó hỏi nhưng mắt vẫn cứ ngó quanhngó quẩn.Vì đây là lần đầu tiên nó vào thư viện của trường nên hơi tò mòtí.Suốt ngày cứ kè kè rồi lẻo đẻo theo hắn cho nên đâu có thời gian đi thamquan ngôi trường này.
_ Cuốn này phải ko? - H dơ lên với một cuốn sáchcó chữ '' Tắt Đèn '' to đùng
_ À há,nó đó - nó chạy lại nhưng bị trượt vì giày nó hơi bị trơn.
_Coi chừng - H dang tay ra đỡ nó,và kết quả là cả 2 cùng té rụi xuống đất.Nó đèlên người Hải.
_Có sao ko?
_Ơ à ko sao.Cảm ơn - nó ngượng đỏ mặt,vội vàng đứng dậy.Phủi phủi bụi trên áo vàváy.
_Tui xin lỗi.Bạn có sao ko? - nó lo lắng nhìn Hải
_Bạn nghĩ tui là con gái hay con trai?
_Ờ thì....... - nó đứng gãi đầu
_Thôi được rồi.Cuốn này phải ko? - H đưa cho nó
_Ừ cảm ơn bạn - nó lấy cuốn sách rồi ríu rít nói.Hắn thì đang ẩn nấu đâu đấy gầnđó,nghe hết toàn bộ câu chuyện.Hắn như muốn tát cho nó vài cái vì giám cười vớiđưa con trai khác ngoài hắn.Hắn cứ lườm lườm nó,làm nó ớn lạnh 2 bã vai.10 ngóntay hắn siết chặt lại với nhau như đang chuẩn bị hành hình người nào đấy
_Mắc mớ gì mình phải theo dõi của nhóc này - hắn suy nghĩ mông lung
_Nhìn hai đứa mà đau cả mắt.Hứ - hắn đi vào lớp
_ Ê saothế mày? - thằng Vương nhãy qua bàn hắn,đặt tay lên vai hắn
_ Thôi màyđừng hỏi tao,tao đang tức điên lên đây - hắn hất tay của thằng Vương ra
_ Hêhê,anh của tao vướng vào bẫy tình rồi haha - thằng Tuấn ngồi cười toetoét,trong ánh mắt nó,hiện lên vẻ thích thú,vui sướng
_ Tao bợpmày bây giờ - hắn trừng mắt nhìn thằng bé
_Thôi,giận cá chém thớt hả mày - thằng V can ngăn
_ Thôi taođi xuống cănten chút - hắn bỏ đi
_ Ấy ăncái gì? - Hắn đi xuống cănteen thì thấy 2 đứa đang ngồi hú hí với nhau
_ Tuiăn.....ăn....gì cũng được - nó cười
_ Cố gắnkéo dài nữa
_ Hihi -nó cười ngượng.Hắn tiến lại phía chỗ cả hai,ngồi phịch xuống bên cạnh nó
_ Ủa cóchuyện gì hở? - đôi mắt tò mò chòm chòm nhìn hắn.Hắn đột nhiên kéo nó đi.Trướcbao nhiêu con mắt tò mò của tất cả học sinh ở dưới cănteen.Có cả Hải và conDương bạn thân của nó.
_ Ê ê cóchuyện chi thế? - nó cố hỏi nhưng hắn vẫn cứ kéo nó đi.Hắn dẫn nó ra phía sautrường,xung quanh chỉ có 2 đứa thôi nên nó hơi sợ
_ Thã racoi - nó cố vùng vẫy,hắn bỏ tay nó ra,vẫn đứng im nhìn nó
_ Đau quáà - nó nhăn nhó
_ Chuyệngì vậy hả? -
nó gắt
_ Ư - nómở to con mắt,nó lại tiếp tục đơ người khi hắn bất ngờ hôn nó.Tay hắn nắm chặttay nó,ko cho nó động đậy.Còn dùng chân để kẹp chắt chân nó vào tường.Giờ nó kothể vùng vẫy được gì cả.Nó bắt đầu khóc,nước mắt chảy xuống má của hắn.Hắn từtừ mở mắt thì thấy nó đã khóc,hắn liền thã nó ra.Nó ngồi xuống,ôm mặt khóc,nóép sát người vào tường.Chợt hắn thấy trong người đau nhói,hắn muốn dùng đôi taycủa hắn để bảo vệ nó.Nhưng hình như hắn càng đụng,càng ở bên cạnh thì những cảmxúc thật lòng của hắn lại nổi lên.Hắn cố ngăn lại nhưng vẫn ko được.Hắn ko đànhđể nó phải khóc,hắn muốn bảo vệ người hắn yêu.
_Xin....xin lỗi - hắn khẽ ngồi xuống,đưa tay vuốt tóc nó.Nó chạy đi,chạy như bịma đuổi.Ai gọi nó cũng ko thèm quay lại.Nó chỉ chạy,chạy và chạy.Nó chạy thụcmạng,bay qua luôn cổng trường.Ai nhìn nó cũng khíp sợ.Hắn vẫn đứng đấy,đôi chânmuốn đuổi theo để ngăn nó lại nhưng chân hắn vẫn cứ đứng im,ko nhúc nhích.Hắnđập mạnh vào ngực 2 phát.
_ Tại saomình lại làm vậy? - hắn vò đầu,bức tóc.
Hắn ko muốn lên lớp,hắnko còn tinh thần nào để tập trung học nữa.Hắn đi lang thang,đi hết chỗ này đếnchỗ nọ.Đi vào quán bar,nơi hắn vẫn lui đến thường xuyên.Nơi hắn cảm nhận đượcniềm vui đầu đời,nhưng bây chừ.Chính nơi ấy cũng chẳng khiến tinh thần hắn đỡđược mấy,hắn bỗng chán.Hắn lại tiếp tục đi nơi khác.Hắn cố ý đi mãi,đi mãi kobao giờ dừng để đôi chân ko được nghĩ.Để đôi chân ấy mệt mỏi hơn.Mưa,chợt mộtcơn mưa to đùng đổ ào xuống.Khiến hắn ướt từ trên xuống dưới.
_ Mưarồi.Ko biết con nhóc đó đi đâu nữa.Hay về nhà thử xem - hắn lại chạy,đôi chânhắn chạy thật nhanh,chạy thật nhanh.Tim hắn đập liên hồi,đầu óc hắn giờ toànsuy nghĩ đến nó.Hắn mong nó được bình an,ko xảy ra chuyện gì với nó cả.Mặc chomưa tạt vào mặt,đau buốt nhưng hắn vẫn cố chạy.Hắn chạy vào nhà,tìm khắpphòng,dường như hắn ko bỏ xót một chỗ nào.Nhưng vẫn ko thấy bóng dáng củanó,hắn ngồi phịch xuống sàn vì mệt mỏi và vì rất lo cho nó.Hắn cứ bồn chồn koyên.Ngồi ở nhà chờ nó thì hắn lại ko yên tâm,cứ đi qua đi lại.Nên hắn quyếtđịnh đi tìm nó về,mặc dù trời đang mưa rất to.Nhưng hắn vẫn quyết tìm nó chođược,chính hắn cũng ko để ý rằng hắn đã bắt đầu có tình cảm với nó.
_ Con nhócnày đi đâu chứ - hắn tức giận,đá nước mưa văn tứ tung.Hắn nổi điên,trông hắn kogiống một con người nữa.Hắn đập phá những gì hắn thấy.Còn nó,nó đang trốn ở đâuđó trong công viên.Nó khóc,nước mắt nó chảy liên tục trên đôi má của nó.Nó lạidùng tay đẩy nhẹ mũi lên.
_ Có lẽmình bị nhiễm film.Nhưng mẹ mình nói,có lúc những điều trong film cũng là mộtsự thật - nó bỗng thấy nhớ mẹ nó.Nhớ mẹ nó cực kì.Nó khao khát được lại cái cảmgiác và niềm vui khi gia đình nó quay quần bên nhau
_ Chết,mưarồi - nó sức nhớ ra và nhìn ra bầu trời.Vì nó đang núp phía dưới cái chỗ convoi,nó vẫn rất thích chỗ ấy.Chỗ thứ 2 nó coi là lí tưởng nhất.Mỗi lần có chuyệnbuồn,nó thường chạy ra đó để trốn tránh sự thật và để xua tan đi những buồnphiền.Nó thực sự thoải mái.
_ Mưa?.Anhta có đi tìm mình ko? - nó tự hỏi
_ Mìnhbiết anh ta sẽ ko đi đâu,mình còn lạ gì tính hắn nữa.Nhưng mình thấy lo,tốtnhất đi tìm thôi - nó rời khỏi chỗ con voi và bắt đầu chạy đi tìm hắn.
Trongcơn mưa cả 2 đi tìm nhau,bỏ qua tất cả những suy nghĩ và những gì đang cản bướcđôi chân của họ.Họ vẫn đi tìm,lòng rất mong muốn tìm được.Nhưng nếu tìm đượcrồi họ sẽ làm gì ?.Vả lại đối phương có là gì của mình?.Những câu hỏi ấy cònlấp lóa đâu đấy trong đầu của cả 2 nhưng cả 2 bỏ mặc hết,bỏ qua hết và ko suynghĩ tới nữa.Bây giờ chỉ biết tìm cho ra mà thôi.Nó chạy khắp nơi để tìmhắn,nhưng ko thấy.Nó mệt mỏi,đôi chân rã rời.Ko còn tí sức lực nhưng nó cố lếtcái thân ngọc ngà của mình về nhà,với hi vọng mong được gặp hắn.Hắn cũng chẳnghơn gì,đang cố gắng tìm nó.Hắn về nhà vì quá mệt,hắn ko còn tí hy vọng.Nhưngkhi về,thấy bóng dáng nó thì hắn lại vui trở lại.Bao nhiêu mệt mỏi đều xua tanhết,bây giờ hắn rất vui.Hắn rất hạnh phúc vì có nó trong ngôi nhà này,hắn cảmnhận được hơi ấm của nó đang lan tỏa trong ngôi nhà bao nhiêu năm hiu quạnh vàlạnh lẽo của hắn.Thấy hắn,nó vội chạy lại ôm hắn.Nó siết chặt hắn.Hắn thực sựngạc nhiên trước hành động của nó
_ Hàhà,nhớ anh quá nên vừa mới gặp anh là ôm hả nhóc - hắn cười.Mặc dù có tình cảmvới nó thiệt nhưng hắn vẫn luôn che giấu.Hắn muốn hành hạ và tiếp tục trêu ghẹonó.
_ Hừ,tênnày vẫn ko thay đổi được gì - nó xấu hổ quá nên bỏ tay nó ra
_ Ơ anh điđâu mới về vậy? - nó ngước lên nhìn hắn,vì giờ đồ hắn chỗ nào cũng ướt nhẹp.
_ Đi tắmmưa - hắn cười rồi bỏ lên phòng
_ Vậy làhắn đâu có tìm mình đâu ta.Tên vô tâm ko có tính người này.Phí công mình lo chohắn - nó than trách mình sao quá ngu,tự dưng đi lo cho người dưn.Nó cũng leolên phòng nó,ngã lưng xuống giường.Chiếc giường dần dần thấm nước,nhưng nó mặckệ hết.Vì giờ nó muốn ngủ quá,tay chân nó muốn rã rời.Còn hắn thì đang thay đồ,hắnchỉ mang mỗi cái quần.Hắn phơi trần.Cốc cốc cốc,hắn nhẹ nhàng gõ cửa phòng nó
_ Vô đi -nó nói.Hắn từ từ mở cửa đi vào,ngồi xuống ghế,hắn ngắm nó ngủ được một lúc thìlôi đầu nó dậy
_ Này
_ Cái gì?
_ Sao kothay đồ?
_ Nhức đầuquá,chút thay
_ Để đồướt vậy mà nằm được à?.Đứng dậy - hắn hét.Nó cố ngồi dậy,đi tới tủ đồ.Lục lụcvài ngăn rồi lấy một bộ mặc ở nhà,nó đi vào tolet được 5p'' chui ra lại.Nó thìmệt nhừ cả người mà nhìn hắn lại tỉnh queo,lại còn cười chế nhạo nó nữa.Nhưngnó hết sức để mắng hắn rồi,nó muốn ngủ.Nhưng tên trời đánh này ko có tha chonó,ngày nào ko hành nó thì ngày đó hắn ko có chuyện vui để xem.
_ Này.Gomhết ra giường đi giặc đi
_ Gìcơ?.Đống này á - nó chỉ lên giường
_ Chớtưởng đống nào?
_ Trùiui,tui đang mệt mà.Ông cũng phải có chút tình người xí chứ
_ Nóinhiều quá,đi giặc đi - nó cố đứng dậy,gom hết mền,gối......vào tolet.Hắn đứngdựa người vào cửa nhìn nó,hắn mỉm cười đắc ý
_ Tên chếttiệt.Sao lại có hắn sinh ra trên đời này chứ,đúng là thảm họa cho xã hội quá đi- nó gãi đầu.Rồi bắt đầu cho công việc,nó đổ hết xà bông vào chiếc m...